Tôi vốn không biết Charlie Kirk là ai cho đến ngày ông bị ám sát. Nhưng khi đọc tin tức về cuộc đời và sứ mạng của ông, tôi nhận ra nơi ông một lòng can đảm, xứng đáng được xem như một người “tử vì đạo.” Hoạt động của CK khiến tôi nhớ đến Giáo sĩ James Livingston. Giáo sĩ từng thao thức nhiều về nền giáo dục trong các đại học Hoa Kỳ, nơi mà thuyết tiến hóa dần dần thay thế niềm tin vào sự sáng tạo của Thiên Chúa. Chính từ đó, niềm tin nơi Cứu Chúa bị xói mòn, sinh viên trở nên dửng dưng với đời sống tâm linh, coi nhẹ tội lỗi, và bắt đầu đảo lộn mọi giá trị: gọi dữ là lành, gọi lành là dữ; lấy tối làm sáng, lấy sáng làm tối; cay cho là ngọt, ngọt cho là cay. (Ê-sai 5:20)
Thực trạng ấy đã góp phần làm cho xã hội ngày càng băng hoại, tội lỗi gia tăng, ứng nghiệm đúng như sứ đồ Phao-lô đã cảnh báo về “thời kỳ sau rốt” trong 2 Ti-mô-thê 3:1-5. Tôi tin rằng nếu Giáo sĩ Livingston còn sống để gặp Charlie Kirk, chắc chắn ông sẽ rất vui mừng, vì thấy nơi Charlie một người trẻ đi đúng con đường mà ông từng khao khát – dám đứng lên, dám lên tiếng cho lẽ thật và cho đức tin nơi Đấng Christ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét