TÁM VUA TRIỀU ĐẠI GIU-ĐA LÀM ĐIỀU THIỆN
Các vua triều đại Giu-đa
Sống làm điều thiện A-sa (Na3) đứng đầu
Lên ngôi chẳng được bao lâu
Thẳng thừng cắt chức chẳng câu nệ gì
Ma-a-ca thái hậu một khi
Bà thờ thần tượng còn gì đắn đo.
Nối ngôi, Giô-sa-phát (Na4) ra lò
Một lòng thờ Chúa chẳng lo giặc ngoài
Đời người được phước Chúa hoài
Thuận hòa bốn phía giữ ngai yên bình.
Đến hồi Giô-ách (Na8) thình lình
Lên ngôi bởi tế lễ mình đưa lên
Vậy mà ông đã vội quên
Vong ơn, bội nghĩa người bên cạnh mình
Ra tay trong sự bất bình
Giết con tế lễ chẳng tình vị tha
Báo điều ác trả ấy là
Chính vua bị giết thì ra quần thần.
Trả thù người giết phụ thân,
A-ma-xia (Na9) xử tử gian thần cho cha.
Nối ngôi vua ấy chính là
Ô-xia tên gọi còn là A-xa-ria (Na10)
Cuối đời kiêu ngạo chẳng lìa
Xông hương đền Chúa tội kia tày trời
Bịnh phung Chúa phạt chẳng ngơi
Đến ngày ông thác chẳng lời ăn năn.
Giô-tham (Na11) kế vị hoàn thành
Sửa sang cửa thượng, việc lành Chúa ghi.
Ê-xê-chia (Na13) chẳng thể so bì,
Một lòng kính Chúa khắc ghi lời Ngài
Cận kề cái chết một hai
Ông nài nỉ Chúa cho vài năm thêm
Yêu người lòng Chúa chẳng kềm
Mười lăm năm sống Chúa thêm cho người.
Giô-si-a (Na16) luật pháp chẳng rời
Truyền dân sự Chúa giữ lời Ngài răn
Lễ Vượt qua giữ trọn lành
Bao đời vua trước chẳng bằng Giô-si-a.
***
Các vì vua của Giu-đa
Đã làm điều thiện ấy là tám ông.
Giáng Chiều
12 VUA TRIỀU ĐẠI GIU-ĐA LÀM ĐIỀU ÁC
Chúa yêu dân sự của Ngài
Sớm, khuya, sáng, tối mình Ngài dắt
chăn.
Phước lành cộng với điều răn
Mà dân sự vẫn lằm bằm đòi vua
Cho bằng dân ngoại mới vừa
Ngờ đâu gánh nặng từ vua quá nhiều!
Rô-bô-am (Na1) tuyệt đỉnh dùng
chiêu
Lấy roi bò cạp răn nhiều dân đen
Khiến lòng dân sự rối ren
Con người kế vị chẳng thèm nới tay
Đi trong đường ác chẳng tày
A-bi-giam (Na2) thật ác lên thay
cha mình.
Giô-ram (Na5) vì sự an ninh,
Ra tay chém các em mình chẳng nương
Chúa Trời nổi giận bất thường!
Phạt ông gan, ruột, tổn thương trong
lòng,
Bịnh làm ông phải tử vong,
A-cha-xia (Na6) kế vị trong vòng
các con.
Đa mưu mẹ giục lòng con
Chuyên làm điều ác biết còn nói chi
Khi hay con chết tức thì
A-tha-li (Na7) giết sạch cháu vì
nổi điên.
Thầm mang Giô-ách trốn liền
Giô-sa-bát thoát hiểm giấu viên ngọc
này.
A-tha-li bị giết tại ngay
Lối vào cung điện, cửa nay ngựa vào.
A-cha (Na12) biết nói thể nào
Cha làm điều thiện, con sao ác tàn!
Lấy vàng bạc Chúa cầu an,
Đem làm của lễ lót bàn A-si-ri.
Ma-na-se (Na14) tàn ác một khi
Thiêu con trên lửa còn chi ác bằng
Đâu còn gìn giữ điều răn
Vì ông, Chúa phạt ban bằng Giu-đa
Bởi quân đoàn Nê-bu-cát-nết-sa
Bắt ông, xiềng xích làm quà
Ba-by-lôn.
Hạ mình trước Chúa ôn tồn
Ăn năn xin Chúa được tôn thờ Ngài.
Thương người vì quá van nài
Chúa cho người trở về ngai của mình.
Con lên nối gót làm thinh
A-môn (Na15) thờ cả cơ binh trên
trời.
Hạ thần phản giết người rồi
Chúng hầu bị giết thế thôi oán đền.
Giô-a-cha (Na17) tiếp tục ngoi
lên
Trị vì ba tháng, chẳng bền, chẳng lâu
Bị người truất phế thảm sầu,
Em người kế vị vương hầu Ê-li-a-kim,
Tên người chẳng được để im
Thế bằng tên gọi Giê-hô-gia-kim
(Na18) là người.
Lên ngôi nào được thảnh thơi...
Vua Ba-by-lôn hãm đánh tả tơi trận tiền,
Thua thì bị xích, bị xiềng,
Đưa về vùng đất của miền Ba-by-lôn.
Con lên chẳng được bảo tồn,
Vua, quân thẳng tiến Ba-by-lôn lưu
đày
Giê-hô-gia-kin (Na19) chả được
chút may,
Lên ngôi rồi cũng bị đày xứ xa.
Sau người kế vị ấy là
Sê-đê-kia (Na20) vua cuối, nước
ra tan tành!
Bởi người chẳng khứng làm lành,
Xuôi dân làm ác chất thành núi cao.
Lời khuyên chẳng thể lọt vào
Tai vua và ác càng cao ngất trời!
Đành lòng Chúa diệt xứ người
Trong cơn thảm khốc đời đời còn ghi
Quân Canh-đê loán đến thì
Ra tay tàn sát thực thi lệnh Trời.
Thây người rải khắp nơi nơi
Vua nào tránh khỏi bị dời về
Ba-by-lôn
Cả đôi mắt cũng chẳng còn.
Than ôi vua ác há còn lại chăng!
Mười hai vua ác hoàn thành
Các vương triều ác vang danh một
thời.
Giáng chiều
CÁC VUA BẮC TRIỀU Y-SƠ-RA-ÊN
Vì ai đất nước chia đôi
Vì ai lầm lạc nên lời oán than!
Bao lời truyền dạy Chúa ban
Sa-lô-môn chối bỏ lụi tàn từ đây:
Phạt người Chúa đoạt lại ngay
Lấy mười chi phái khỏi tay con người
Cho Giê-rô-bô-am (B1) cai trị tức
thời
Nhưng vua nào có nghe lời Chúa đâu
Đúc bò vàng, bắc nhịp cầu
Cho dân thờ lạy, cúng hầu, thờ tôn
Đến đời Na-đáp (B2) chẳng khôn
Cha nào con nấy ác còn lưu danh
Bê-a-sa (B3) chận giết tại thành
Lên ngôi soán đế trở thành nhà vua.
Vung tay ông giết chẳng chừa
Sạch nhà Na-đáp cho vừa ý ông
Giết người sao thoát được vòng
Chúa Trời rủa sả nhà ông mấy đời
Chết mà chẳng được thảnh thơi
Thây thời chó liếm, chim trời đến ăn.
Ê-la (B4) kế vị hai năm
Xim-ri (B5) làm phản diệt nhanh cả
nhà
Giết người ác trả trên ta
Ôm-ri (B6) hãm đánh mới ra sự tình
Thiêu mình vua quyết quyên sinh
Ôm-ri đoạt vị dân tình lầm than
Ôm-ri gian ác, hung tàn;
Dân sao tránh khỏi lầm thanh, cơ cầu.
A-háp (B7) thời nối dõi càng lâu
Càng làm điều ác, càng rầu lòng dân.
Ngày ngày Na-bốt tảo tần
Chăm vườn nho quí, đất phần ông cha
Giê-sa-bên mưu ác lập ra
Giết người đoạt lấy đất cha ông này
Bà cho A-háp được hay
Vợ chồng vui lấy đất này trồng rau.
Hậu lai nối dõi ngày sau
A-cha-xia (B8) tiếp tục cúng hầu
Ba-anh.
Đời người chẳng có việc lành
Té lầu, bịnh chết thanh danh chẳng
còn;
Vì người chẳng thể có con
Nối dòng, đến lượt Giô-ram (B9) còn
lên ngôi.
Lên rồi chẳng kính Chúa Trời,
Nhưng người chẳng ác như thời mẹ cha
Vì người cũng có trừ tà
Phá thần tượng đúc ấy là Ba-anh.
Giê-hu (B10) tạo phản mưu thành
Bắn người gục chết ghi danh để đời.
Thế rồi máu chảy nào thôi
Giết nhà A-háp như lời Đức Giê-hô-va.
Con người nối dõi ấy là
Giô-a-cha (B11) làm ác mới ra sự
tình.
Dân bị hà hiếp, xem khinh,
Sy-ri hãm đánh quân binh tan tành.
Thương người cầu khẩn lòng thành
Chúa Trời giải cứu dân lành bình yên.
Nối dòng Giô-ách (B12) bước lên
Đoạt thành bị chiếm, các miền bình
an.
Con người kế vị Giê-rô-bô-am (II, B13)
Bấy giờ dân chịu gian nan, thảm sầu;
Nhưng mà Chúa chẳng để lâu
Cho vua khôi phục nước hầu mọi nơi,
Là nhờ ơn Đức Chúa Trời
Khi người an giấc, con thời bước lên.
Xa-cha-ri (B14) chưa kịp nổi tên
Sa-lum (B15) hạ triệt bước lên ngai
vàng,
Ngôi người chưa kịp chỉnh trang
Thì người bị hạ dễ dàng dưới
Mê-na-hem (B16)
Lấy bạc, của cải người đem
Dâng, cầu giúp đỡ Phun bèn nhận ngay.
Khi vua đã mãn các ngày
Phê-ca-hia (B17) kế nghiệp lên thay
cho người.
Ngờ đâu quan tổng binh thời
Giết người, tạo phản, lên ngôi dễ
dàng.
Nước người chẳng được mở mang,
Lại còn bị chiếm, dân sang lưu đày;
Phê-ca (B18) thật sự bó tay
Nhìn dân bị bắt lưu đày A-si-ri.
Ô-sê (B19) phản ngụy một khi
Giết vua người lại tức thì lên ngôi,
Làm điều ác với Chúa Trời
Xui dân lầm lạc bao đời vua lên.
Ơn Trời sao chóng vội quên
Cúng thờ hình tượng, lập đền Ba-anh
Thế nên nước mới tan tành
Bao đời vua ác, sử danh lưu truyền.
Ô-sê vua cuối bị xiềng
Lưu đày qua nước làng giềng A-si-ri
Cùng dân sự bị bắt đi
Lưu đày kết thúc thời kỳ các vua.
Giáng Chiều