Bốn mươi là số nhiệm mầu,
Phô bày thử thách
xiết bao kinh hồn:
Tàu Nô-ê chịu mưa
tuôn,
Bốn mươi ngày chẳn
vẫn luôn vững bền;
Đó là hội thánh
thuộc thiên,
Tố giông, lũ lụt
nhận chìm được đâu.
Môi-se chịu thử
nghiệm lâu,
Ba lần bốn chục
ngày nào cũng qua;
Bốn mươi ngày cứ
kêu la,
Cho dân của Chúa
quá đà tội sâu.
Mười hai thám tử đi
đầu,
Thăm dò đất hứa
thật giàu, Chúa ban;
Niềm tin nơi Chúa
vỡ tan,
Chịu thua trắc
nghiệm đồng hoang ngã nằm,
Bốn mươi ngày ứng
số năm,
Là lời cảnh báo
thâm trầm cho ta!
Ê-li tuyệt vọng đó
mà,
Cội cây nằm ngủ,
kêu la qua đời;
Bánh ăn, nước uống
từ trời,
Giúp ông đủ sức bốn
mươi ngày đường.
Gô-li-át mạnh phi
thường,
Bốn mươi ngày cứ
phô trương lực mình;
Rồi ngày Đa-vít
hiển vinh,
Cứu dân của Chúa
khiếp kinh hãi hùng.
Jesus chịu cám dỗ
chung,
Bốn mươi ngày quỉ
cố công dụ Ngài;
Nhờ lời kinh thắng
quỉ ngay,
Nêu gương thử
nghiệm dân Ngài, bạn ơi.
Bốn mươi mà thiếu
một roi,
Năm lần ai chịu
thiệt thòi vì dân?
Bạn ơi, hãy khá ân
cần,
Chịu qua thử thách
dự phần nước Cha;
Những ai đắc thắng
vượt qua,
Sẽ như mặt nhật
sáng lòa vô chung./.
Minh Khải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét