Thứ Ba, 18 tháng 11, 2025

FORGET NOT ALL HIS BENEFITS (Psalm 103:2)

 FORGET NOT ALL HIS BENEFITS (Psalm 103:2)

1. Tell your own soul to remember

“Forget not” is more than good advice; it is a command to one’s own heart. David speaks to himself as if taking his soul by the shoulders and saying, “Remember!” Human nature easily forgets grace and easily remembers pain. Sometimes a small trial can overshadow years of God’s goodness. The first step toward a grateful life is to quiet down and intentionally speak to your soul: Do not forget.

2. Benefits are not accidents

Life is not a chain of lucky events; it is the evidence of God’s hand. From the morning we open our eyes, to the breath in our lungs, the strength to work, the roof over us, the safety of our families—every “ordinary” thing carries the fingerprints of God. What seems common is actually extraordinary mercy renewed every day. Realizing this softens our hearts and humbles our spirits.

3. The greatest benefit: forgiveness

Psalm 103 lists the benefits clearly: He forgives, He heals, He redeems, He crowns with love, He satisfies. The foundation of all blessings is forgiveness. If God counted our sins against us, none could stand. His benefits are not just material or circumstantial; they are deeply spiritual and restorative. Remembering this frees us from guilt and lifts us into renewed joy.

4. Write it down so you won’t forget

Remembering is intentional. David wrote psalms to inscribe God’s goodness into his own soul; we can do the same. Write down the blessings, keep a gratitude journal, or share testimonies in fellowship. Every time we recount His works, grace becomes “alive” again and faith grows stronger. Gratitude doesn’t happen automatically—it grows from the discipline of remembrance.

5. Live one day without forgetting

“Forget not” is an invitation to a way of life—living each day with an awareness that God is active in every detail. When we remember His benefits, complaint turns into thanksgiving; fear turns into trust; discouragement turns into hope. Today, pause for a moment and say: “O my soul, remember what the Lord has done for you.”

CHỚ QUÊN CÁC ÂN HUỆ CỦA NGÀI (Thi-thiên 103:2)

1. Nhắc lòng mình nhớ lại

“Chớ quên” không chỉ là lời khuyên; đó là một mệnh lệnh dành cho chính lòng mình. Đa-vít đang nói với tâm hồn ông, như thể nắm lấy vai mình mà nhắc: “Hãy nhớ!” Vì bản chất con người dễ quên ân điển và dễ nhớ nỗi buồn. Đôi khi chỉ một thử thách nhỏ đã che khuất cả những ơn lành Chúa đã ban trong suốt nhiều năm tháng. Tĩnh lặng lại để “nhắc lòng mình” là bước đầu tiên để sống trong sự biết ơn.

2. Ân huệ không phải là ngẫu nhiên

Cuộc đời không phải chuỗi sự may mắn; đó là dấu vết của bàn tay Chúa. Kể từ buổi sáng ta còn mở mắt, hơi thở đầu tiên, sức khỏe đủ dùng, công việc đủ sống, con cái bình an… mỗi điều đều mang chữ ký của Ngài. Mọi điều “bình thường” ta đang có thật ra là những ân huệ phi thường mà Chúa gìn giữ mỗi ngày. Khi nhận ra điều này, lòng ta tự nhiên mềm lại, khiêm nhường hơn.

3. Ân huệ lớn nhất: sự tha thứ

Thi Thiên 103 sau đó liệt kê chính xác những ân huệ: Chúa tha thứ, chữa lành, cứu chuộc, thương xót, làm thỏa lòng. Nền tảng của mọi ơn phước chính là ơn tha thứ. Nếu Chúa ghi nhớ tội lỗi ta, không ai có thể đứng vững. Ân huệ không chỉ là vật chất hay hoàn cảnh, mà là chính sự phục hồi tâm linh. Nhớ lại điều này giúp ta không còn sống trong mặc cảm hay tội lỗi kéo dài.

4. Ghi lại để khỏi quên

Nhớ là một hành động chủ ý. Đa-vít viết Thi Thiên để khắc sâu vào lòng mình, còn chúng ta có thể ghi xuống những điều Chúa đã làm, cầu nguyện cảm tạ mỗi tối, hoặc chia sẻ ơn phước trong nhóm nhỏ. Mỗi lần kể lại, ân điển được “hồi sinh” và đức tin được củng cố. Sự biết ơn không tự nhiên đến; nó được nuôi dưỡng bằng thói quen ghi nhớ.

5. Sống một ngày không quên

“Chớ quên” là lời mời bước vào một lối sống – sống mỗi ngày với ý thức rằng Chúa đang hành động trong từng chi tiết. Khi nhớ ân huệ Chúa, lời than van biến thành sự cảm tạ; nỗi sợ biến thành sự tin cậy; sự nản chí biến thành hy vọng. Hôm nay, hãy dừng lại vài giây và nói: “Linh hồn ta ơi, hãy nhớ lại những điều Chúa đã làm.”


 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét