A Time I Had to Rely Solely on Faith
There was a season in my life when everything felt uncertain. Doors were
closing, plans were falling apart, and I had no clear path ahead. I remember
praying, but not hearing any answers. The silence was heavy—but in that
silence, I learned to trust, not in outcomes, but in God Himself.
I had no evidence things would work out the way I hoped. But I chose to
keep praying, keep showing up, and keep believing that God was working even
when I couldn’t see it.
It wasn’t easy. Fear knocked often. Doubt whispered constantly. But in those
moments, faith became more than just words—it became my anchor.
Looking back, I now see how God was shaping me, not just solving
problems. That season deepened my dependence on Him. It taught me that
sometimes God doesn’t remove the storm; He strengthens us in it. And in
the waiting, He was building something far greater in my heart: endurance,
humility, and trust.
That time in my life reminded me:
“We walk by faith, not by sight.” — 2
Corinthians 5:7
Có Một Thời Tôi Phải
Hoàn Toàn Nương Cậy Vào Đức Tin
Đã có một giai đoạn trong cuộc đời tôi mà mọi thứ đều mờ mịt.
Cánh cửa này đóng lại, kế hoạch kia thất bại, và tôi không còn con đường rõ
ràng nào phía trước. Tôi cầu nguyện, nhưng dường như không nhận được lời hồi
đáp nào. Sự im lặng ấy thật nặng nề—nhưng chính trong sự im lặng đó, tôi học được
cách tin cậy, không phải vào kết quả, mà là tin cậy chính Đức Chúa Trời.
Tôi không có bằng chứng gì rằng mọi việc sẽ diễn ra theo cách tôi mong
muốn. Nhưng tôi vẫn chọn cầu nguyện, vẫn trung tín, và vẫn tin rằng Chúa đang
hành động dù tôi không thấy gì.
Không dễ dàng chút nào. Nỗi sợ thường gõ cửa. Nghi ngờ luôn thì thầm bên tai.
Nhưng chính trong những giây phút ấy, đức tin không còn chỉ là lời nói—nó trở
thành neo giữ linh hồn tôi.
Khi nhìn lại, tôi thấy Chúa không chỉ giải quyết vấn đề, mà đang uốn nắn
con người tôi. Giai đoạn đó giúp tôi nương dựa vào Ngài sâu sắc hơn. Tôi học được
rằng đôi khi Chúa không làm dịu cơn bão, nhưng Ngài ban sức mạnh để tôi
đi qua nó. Và trong sự chờ đợi, Ngài xây dựng điều quý giá hơn trong lòng tôi:
sự kiên trì, khiêm nhường và lòng tin cậy.
Thời điểm đó nhắc tôi nhớ lời Kinh Thánh:
“Vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chứ chẳng phải bởi mắt
thấy.” — 2 Cô-rinh-tô 5:7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét